Chuyển đến nội dung chính

C# cơ bản Bài 1 Giới thiệu

- Lịch sử phát triển: 
+ C#  là một ngôn ngữ lập trình thuần hướng đối tượng được phát triển bởi Microsoft.
+ C# ra đời năm 2000, được thiết kế chủ yếu bởi Anders Hejlsberg – kiến trúc sư phần mềm nổi tiếng với các sản phẩm Turbo Pascal, Delphi, . . .
+ Được xây dựng dựa trên nền tảng của 2 ngôn ngữ lập trình mạnh nhất đó là C++ và Java. Do đó C# được miêu tả là ngôn ngữ có sự cân bằng giữa C++, Visual Basic, Delphi và Java.
+ C# với sự hỗ trợ mạnh mẽ của .NET Framework giúp cho việc tạo một ứng dụng Windows Forms hay WPF (Windows Presentation Foundation), . . . trở nên rất dễ dàng.
+ Ngoài ra C# có thể sử dụng để lập trình game, ứng dụng di động, hoặc Web,... Với di động ta có Xamarin, với Web ta có ASP.NET Webform, ASP.NET MVC.
+ Ta cũng có thể lập trình Web Service với C#.
- C# là một ngôn ngữ lập trình đơn giản, hiện đại, mục đích tổng quát, hướng đối tượng được phát triển bởi Microsoft và được phê chuẩn bởi European Computer Manufacturers Association (ECMA) và International Standards Organization (ISO).
- C# được phát triển bởi Anders Hejlsberg và team của ông trong khi phát triển .Net Framework.
- C# được thiết kế cho Common Language Infrastructure (CLI), mà gồm Executable Code và Runtime Environment, cho phép chúng ta sử dụng các ngôn ngữ high-level đa dạng trên các nền tảng và cấu trúc máy tính khác nhau.
- Dưới đây là các lý do làm C# là ngôn ngữ lập trình chuyên nghiệp được sử dụng rộng rãi:
+ Là một ngôn ngữ hiện đại.
+ Sử dụng hướng đối tượng.
+ Dễ đọc dễ hiểu.
+ Là một ngôn ngữ được cấu trúc.
+ Biên dịch được nhiều nền tảng khác nhau.
+ Là một phần của .Net Framework.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

How to install VMware Workstation 15.5 Pro on windows 10

Biến trong ngôn ngữ lập trình C#

Khái niệm về biến:      + Biến là một giá trị có thể thay đổi được.      + Là một tên gọi tham chiếu đến một vùng nhớ nào đó trong bộ nhớ.      + Là thành phần cốt lõi trong ngôn ngữ lập trình. - Việc sử dụng biến giúp thao tác với bộ nhớ một cách dễ dàng hơn:     +  Cấu trúc của bộ nhớ bao gồm nhiều ô nhớ liên tiếp nhau, mỗi ô nhớ có một địa chỉ riêng (địa chỉ ô nhớ thường mã hex (thập lục phân)).     +  Khi muốn sử dụng ô nhớ nào (cấp phát, hủy, lấy giá trị, . . .) bạn phải thông qua địa chỉ của chúng. Điều này làm cho việc lập trình trở nên khó khăn hơn.     +  Thay vào đó bạn có thể khai báo một biến và cho nó tham chiếu đến ô nhớ bạn cần quản lý rồi khi sử dụng bạn sẽ dùng tên biến bạn đặt chứ không cần dùng địa chỉ của ô nhớ đó nữa.  - Khai báo và cách sử dụng biến:     Cú pháp:     <Kiểu dữ liệu> <Tên biến>;     Trong đó:     <Kiểu ...